Kết quả tìm kiếm cho "trồng nấm rơm"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1033
Chị Châu Thị Nương, ngụ xã Cô Tô, tỉnh An Giang là người phụ nữ Khmer đầu tiên của tỉnh tham gia mô hình ứng dụng nông nghiệp tuần hoàn từ phụ phẩm nông nghiệp để tạo ra sản phẩm nấm sạch, giàu dinh dưỡng.
Khi cả nước hân hoan chào đón năm học mới, ở một góc nhỏ của Bệnh viện Ung bướu Thành phố Hồ Chí Minh, một năm học mới cũng đã bắt đầu mang theo niềm vui và hy vọng cho các “chiến binh nhí.”
Kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, các xã, phường, đặc khu trên địa bàn tỉnh khẩn trương tổ chức chi tặng quà cho Nhân dân, tạo không khí vui tươi, phấn khởi chào đón Tết Độc lập 2/9. Ghi nhận tại các địa phương, mặc dù đang trong kỳ nghỉ lễ, nhưng 100% cán bộ, công chức được phân công thực hiện nhiệm vụ tại các địa điểm rất tích cực hướng dẫn, hỗ trợ người dân nhận quà.
Xưa, vùng U Minh Thượng, cá sặc rằn nhiều lắm. Thời ấy, món cá dân dã chỉ cần chiên vàng, kho mặn hay làm khô để dành ăn lúc giáp hạt. Nay, khô sặc rằn trở thành đặc sản nức tiếng, được nhiều người chọn làm quà biếu dịp lễ, tết.
Tại ấp Phú Hòa, xã Tân Hội, nông dân khéo léo kết hợp giữa kinh nghiệm của thế hệ trước và kiến thức khoa học của thế hệ trẻ trong sản xuất nông nghiệp sạch, tạo ra hướng đi mới, vừa tăng thu nhập vừa giảm phát thải trong sản xuất.
Nhiều người chọn trải nghiệm du lịch sinh thái, du lịch miệt vườn không chỉ bởi không khí trong lành, gần gũi với thiên nhiên mà ở đó còn có những ký ức đẹp, mang đặc trưng của văn hóa vùng, miền. Bên cạnh môi trường sống, kỷ vật, nét đẹp của con người thì món ăn cũng góp phần kể nên câu chuyện hấp dẫn níu chân du khách.
Từ những mô hình nhỏ lẻ như trồng nấm rơm đến sản phẩm đạt chuẩn OCOP, người dân xã Ngọc Chúc đang khẳng định hướng đi mới trong phát triển kinh tế. Hành trình ấy không chỉ mang lại thu nhập ổn định cho nông dân mà còn tạo nên diện mạo mới cho quê hương.
Dưới chân ngọn núi Phnom Pi, ấp Phnom Pi, xã Tri Tôn từng có làng nghề làm gốm trên 100 năm tuổi của đồng bào Khmer. Theo thời gian, làng nghề này cũng dần mai một nhưng vẫn có những người gắn bó với nghề truyền thống, như lưu giữ tình đất, tình người.
Mùa nước nổi về, nhiều cánh đồng quê tôi như khoác lên mình tấm áo mới trắng xóa bất tận. Đây là mùa của sản vật đồng trù phú, ban tặng cho ngư dân gắn bó cả đời với miệt sông nước Cửu Long.
Hơn 30 năm trước, xóm lò đất Đầu Doi, xã Hòn Đất từng tấp nập ghe thương lái. Giờ nơi đây không còn sầm uất như xưa, nhưng trong cái lặng lẽ ấy, người thợ Lâm Bảo Sơn vẫn miệt mài giữ lửa cho lò đất, như cách anh gìn giữ một phần hồn cốt cha ông.
Đầu năm 1975, đơn vị tôi chuẩn bị hành quân vào Nam chiến đấu giữa một buổi chiều chủ nhật trời mưa dầm dề, lạnh buốt. Lúc này, tôi cùng anh em trong tiểu đội sắp xếp quân tư trang và gặp gỡ bác chủ nhà cảm ơn, chào gia đình để lên đường (khi ấy, đơn vị tôi đóng quân trong nhà dân). Khi ai nấy đang khẩn trương, sôi nổi, khí thế thì bất chợt tôi thấy trung đội trưởng dẫn u tôi khoác chiếc áo tơi tới thăm (quê tôi gọi mẹ bằng u, gọi bố bằng thầy).
Từ những cánh đồng ở An Giang, hạt lúa chất lượng đang trở thành “tấm hộ chiếu” đưa nông dân vươn tới thị trường khó tính, nâng giá trị hạt gạo và đảm bảo an ninh lương thực.